Sự dối trá và lừa bịp của Mỹ - ngụy về vụ việc thảm sát Mậu Thân 1968
50 năm qua, rất nhiều bài báo, công trình nghiên cứu và cả những người trong cuộc đã chứng minh, khẳng định sự việc “thảm sát ở Huế năm 1968” là sản phẩm của sự dối trá, bịp bợm. Đáng chú ý, trong cuốn Kinh tế chính trị về nhân quyền Tập I, hai Giáo sư A.N Chomski (A.N Chôm-sky) và E.Herman (E.Héc-man) đã dành phần Thảm sát tại Huế năm 1968 để phân tích, chỉ rõ sự thật về sự kiện ngụy tạo nêu trên đã được cố tình dựng lên như thế nào.
“Điều cơ bản liên quan chuyện hoang đường về cuộc thảm sát ở Huế là việc cho rằng, sau khi chiếm đóng thành phố trong cuộc tổng tiến công mùa Xuân năm 1968, theo kế hoạch được xác định trước và từ “sổ đen” ghi tên người làm việc cho chính phủ hoặc coi là “kẻ thù giai cấp”, Việt cộng đã bắt giữ và giết hại hàng nghìn người dân.
Những tài liệu chủ yếu đẩy tới câu chuyện này gồm một bản báo cáo do chính quyền Sài Gòn đưa ra tháng 4-1968, một tài liệu được phái đoàn Mỹ phổ biến tháng 11-1969, một bản phân tích của D.Pike (D.Pi-cơ - sĩ quan tâm lý chiến làm việc tại Phòng Thông tin Mỹ - USIS) ra đời năm 1970.
Hai báo cáo của chính quyền Sài Gòn và D.Pike gây ra nghi ngờ vì dựa trên nguồn tin, vai trò của chiến dịch tuyên truyền rộng rãi nhằm giảm đến mức thấp nhất ảnh hưởng của vụ thảm sát ở Mỹ Lai. Nhưng quan trọng hơn cả là các tài liệu này đã không được điều tra kỹ lưỡng.
Lính Mỹ trong chiến tranh phá hoại ở Việt Nam.
Ngoài
ra dù nhiều tài liệu về Việt Nam từng bị cố tình làm sai lạc song không
có phóng viên nào thắc mắc về tính xác thực của các tài liệu ông đưa
ra, hoặc tìm bằng chứng để đưa ra đánh giá độc lập. D.Pike đã đúng về
điều này, khi vụ Mỹ Lai bị phát giác và các hoạt động vì hòa bình một
cách có tổ chức gia tăng vào mùa thu năm 1969. Ở đây chỉ cần một vài dấu
hiệu nghi ngờ của phóng viên nước ngoài là không được can thiệp vào
việc hợp thức hóa thành văn bản chính thức.
Ngay sau Tết Mậu Thân, Trưởng
ty cảnh sát Huế là Đoàn Công Lập ước tính số nạn nhân bị thảm sát do
Việt cộng gây ra là khoảng 200 người, các mồ chôn tập thể của thường dân
và quan chức địa phương khoảng 300 người. Cuối tháng 4-1968, một báo
cáo do cơ quan tuyên truyền của Sài Gòn đưa ra khẳng định khoảng 1.000
người đã bị Việt cộng giết tại Huế, trong đó có gần một nửa bị chôn
sống. Do thông tin không được chú ý, cho nên vài tuần sau đó, Đại sứ
quán Mỹ tiếp tục đưa ra một báo cáo tương tự và thông tin từ báo cáo này
trở thành tin tức hàng đầu trên nhiều tờ báo ở Mỹ. Tuy nhiên, dù không
nhà báo phương Tây nào được đưa tới nơi khai quật các mồ chôn tập thể,
thông tin đó vẫn không bị chất vấn. Và ngược lại, nhiếp ảnh gia người
Pháp M.Riboud (M.Ri-bu) nhiều lần bị từ chối khi muốn đến xem xét một
trong số địa điểm mà đại diện chính quyền Huế nói có 300 quan chức chính
phủ đã bị Việt cộng giết và chôn. Cuối cùng M.Riboud cũng được máy bay
đưa tới địa điểm đó, song viên phi công lại từ chối hạ cánh vì lý do
không an toàn. Đại diện của AFSC (Ủy ban phục vụ của những người bạn Mỹ -
Tổ chức Quaker) tại Huế cũng không thể khẳng định về các hố chôn tập
thể, mặc dù họ báo cáo là có nhiều thường dân đã bị bắn, bị giết suốt
cuộc tái chiếm thành phố.
Mùa
thu năm 1969, xuất hiện một “tài liệu lấy được” và đáng chú ý đây là
tài liệu vốn đã có trong hồ sơ 19 tháng nhưng không được chú ý; tài liệu
cho biết kẻ địch “tự nhận” trong chiến dịch ở Huế họ đã giết 2.748
người. Rồi tài liệu này trở thành nguồn thông tin chủ yếu để dựa vào đó,
câu chuyện về thảm sát ở Huế được dựng lên. Nên nói thêm là vào lúc tài
liệu được tiết lộ cho báo chí, tháng 11-1969, D.Pike đang có mặt ở Sài
Gòn với nhiệm vụ tạo ra vụ thảm sát theo yêu cầu của Đại sứ E.Bunker
(E.Băng-cơ). D.Pike nhận ra rằng, các phóng viên Mỹ rất thích tài liệu
này cho nên ông đã cung cấp cho họ. Ông cũng biết không có phóng viên
nào hiểu được tiếng Việt, vì thế các tài liệu được dịch, xây dựng lại
sao cho phù hợp với yêu cầu về một vụ thảm sát.
[ * ] CÁC BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Đã có những bằng chứng đáng kể về thảm họa ở Libya ngay sau khi nội chiến bắt đầu: những cuộc thảm sát tập thể hàng chục ngàn thường dân đã diễn ra bởi những nhóm vũ trang đã lật đổ Gaddafi dưới danh nghĩa cách mạng,..
Có bất kỳ biện pháp trừng phạt nào chống lại Mỹ vì tội ác giết và hủy hoại cuộc sống của phụ nữ và trẻ em vô tội ở Iraq, Syria, Afghanistan, Cuba, Việt Nam,...
Mỹ đã từng hủy hoại Liên Xô, Liên bang Nam Tư, Iraq, Libya, các nước khác, và giờ đây lại đang muốn hủy hoại Ukraina.
Truyền thông của Hoa Kỳ và Châu Âu đã kiểm soát toàn bộ việc phát tán dư luận, điều khiển dư luận theo hướng có lợi cho Hoa Kỳ và phương Tây và họ tiếp tục tạo ra các tin tức giả.
Chúng tôi sẽ tìm cách phi quân sự hóa và đưa ra xét xử những kẻ đã gây ra nhiều tội ác đẫm máu chống lại dân thường.
Những gì bắt đầu bằng các cuộc biểu tình chống chính phủ ở Syria hồi tháng 3/2011 đã leo thang thành một cuộc nội chiến tàn bạo...
Lâu nay, một bộ phận giới trẻ lấy hình ảnh phát triển của Hàn Quốc ngày nay để so sánh với Việt Nam và vội vàng phê phán Việt Nam với những nhận xét khá khập khễnh
Gần 50 năm sau khi chính quyền Lon Nol vay nợ của Mỹ, khoản nợ này vẫn chưa được giải quyết. Đại sứ Mỹ tại Campuchia Patrick Murphy vừa qua nói rằng Mỹ mong muốn thấy tiến triển trong việc giải quyết khoản nợ thời chiến hiện đã tăng lên hơn nửa tỷ USD này.
Chính quyền Diệm và cố vấn Mỹ đã cho phóng hỏa để xóa dấu vết, rồi loan tin tù nhân tự sát tập thể để lừa bịp dư luận.
|
|